Người con gái đang nói khoảng chừng mười bảy, mười tám tuổi, họ Trác, tên Việt, là con gái của Tham tướng, có lẽ cũng xuất thân từ phủ võ tướng. Tên của nàng không chỉ mang theo sự khí khái, mà ngay cả khi nàng đang nhíu mày nói chuyện, giữa hai hàng mày cũng hiện lên khí chất mạnh mẽ đặc biệt.
Nàng vừa nói vừa thuận tay kéo một bụi hoa cách đó không xa, dùng sức thật mạnh ngắt đóa hoa thu cúc xuống, sau đó kéo từng cánh, từng cánh một, thả đầy trên mặt đất, hiển nhiên là không thương hoa tiếc ngọc gì.
Thấy hành động này của nàng, Lữ Thục Viện - con gái của Ngự sử đại nhân ngồi bên cạnh cũng thấy ngứa tay, trừng mắt với người vẫn đang ngắt hoa rất mạnh một cái. Trác Việt không để ý đến nàng, chỉ liếc nhìn xung quanh.
"Nơi này sẽ không có ai đến, muốn ngắt thì ngắt đi, đừng suy nghĩ nhiều, thật là chịu không nổi với ngươi mà." Trác Việt hái một đóa hoa, lại tiếp tục ngắt cánh.