Trời vừa chập tối đã nổi gió, gió thu mát mẻ sảng khoái vô cùng.
Hoài Vương Phủ cũng vừa giăng hoa kết đèn.
Trong đại sảnh.
Hoài vương ngồi ngay ngắn trên ghế, chính thức đón tiếp hai vị tiểu thư Cố gia.
Chỉ có điều, sau mấy lời chào hỏi khách sáo, ai cũng ngồi im lặng không nói nữa, cả đại sảnh chìm trong yên lặng, ba người đều cảm thấy hơi ngại ngùng.
Cố Y Y buông mắt cúi mày ngồi đoan trang trên ghế, không ai có thể biết nàng đang nghĩ điều gì.
Cố An An lại âm thầm đánh giá Hoài vương – người đang ngồi trước mặt nàng, trong lòng rất lấy làm đáng tiếc. Vị biểu ca Hoài vương này còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của nàng nữa, nhưng bệnh tình lại nghiêm trọng hơn so với những gì nàng nghĩ.
Nàng vốn dĩ còn cho rằng, có lẽ vị biểu ca Hoài vương này không phải bệnh hết thuốc chữa như bên ngoài đồn đại, nhưng bây giờ, khi đã tận mắt nhìn thấy rồi, nàng thật không nhịn được mà than thở.