Lại thêm một người đi qua, người này bước đến đào một cái hố, cẩn thận từng li từng tí chôn thi thể xuống dưới...
Đang nghi hoặc thì hình ảnh lại đổi, thư sinh thấy vị hôn thê của mình động phòng hoa chúc, khoảnh khắc trượng phu của nàng nhấc khăn đội đầu lên,... Thư sinh không hiểu chuyện gì.
Tăng nhân giải thích: nhìn thấy thi thể nữ nhi bên bờ biển kia không? Chính là kiếp trước của vị hôn thê ngươi. Ngươi là người qua đường thứ hai, từng đắp cho nàng một bộ quần áo. Đời này của nàng yêu thương ngươi, chỉ vì trả ngươi một ân tình.
Nhưng người cuối cùng mà nàng phải báo đáp trọn đời trọn kiếp này chính là người cuối cùng đem nàng đi chôn, người đó chính là trượng phu hiện tại.
Thư sinh chợt hiểu rõ, ngồi dậy trên giường, chàng đã khỏi bệnh.
Sở Hồng nghe đến ngây người, ngơ ngác nhìn người trước mặt.
Lam Vân vẫy vẫy tay với hắn: "Bệ hạ?"