Trong lòng bà, trên đời này không một ai có thể xứng tầm với con trai của mình cả!
Lâm Doanh Doanh nói khẽ: "Thưa mẫu thân, nàng không chỉ là con gái của Lưu Thị Oánh Hoa, mà còn là con của vợ cả trong hoàng cung, nếu huynh trưởng không có thân phận gia chủ trong dòng họ Đệ Ngũ, hoàn toàn không có tư cách đứng trước mặt Nguyên Vô Ưu." Với thân phận và địa vị ấy, dám đề nghị kết hôn với Vô Ưu công chúa, ngoài con trai của các vương công đại thần ở kinh thành thì chỉ còn sáu dòng họ thế gia mà thôi.
Lâm phu nhân không dám tin mà cố hỏi: "Cho nên, con muốn gấp rút có được gia tộc Đệ Ngũ là để có thể xứng với thân phận của Nguyên Vô Ưu? Con muốn lấy Nguyên Vô Ưu thật sao?"
"Nàng xứng đáng khiến con làm vậy." Lâm Duy Đường nói xong, liền hờ hững mà đứng dậy đi mất.
"Đường Nhi..." Lâm phu nhân khiếp sợ nhìn theo Lâm Duy Đường đã ra khỏi thư phòng.