Chú Lê nhìn đồng hồ: "Có lẽ vẫn chưa đến lúc, lần trước các cháu gặp người kia khoảng mấy giờ?"
Tôi nghĩ nghĩ rồi quay lại hỏi Đinh Nhất: "Lúc đó có phải gần mười hai giờ không?"
Nhưng Đinh Nhất lại chắc chắn nói: "Hơn mười hai giờ rồi…"
Tôi không có trí nhớ tốt như Đinh Nhất, nếu anh ta nói vậy thì chắc chắn là hơn mười hai giờ!
Chú Lê thở dài: "Vậy được rồi, bây giờ còn chưa đến giờ, không thấy Kỷ Tỏa Trụ cũng là bình thường."
Tôi nghe thấy còn phải chờ đến mười hai giờ? Vậy phải đợi bao lâu nữa chứ? Bây giờ còn chưa đến chín giờ đấy! Chỗ này đêm hôm khuya khoắt, xung quanh toàn muỗi, nếu thật sự phải ở đây thêm mấy tiếng nữa, có khi chúng tôi đã bị hút khô máu rồi?
Chú Lê cũng cảm thấy cứ chờ đến lúc đó cũng không phải là cách hay nên định về xe ngồi nghỉ một lát, dù sao cũng tốt hơn ở đây hiến máu cho muỗi? Nhưng đúng lúc chúng tôi chuẩn bị đi ra cửa khu biệt thự lại nghe thấy tiếng bước chân từ phía sau…