"Bên trong có thi thể không?" Chú Lê lo lắng hỏi, xem ra tôi đã thất thần một thời gian khá lâu rồi.
Nghe thấy tiếng chú Lê hỏi, tôi vội chà xát lên gương mặt cứng đờ vì lạnh, sau đó quay sang nói với ông ấy: "Đỗ Hân Quốc ở trong này!"
Đỗ Lãng nghe vậy thì quỳ ngay xuống đất, kích động nói: "Bà ngoại ơi, cuối cùng con cũng tìm được ông ngoại rồi!"
Hàn Cẩn và ba thuộc hạ của cô ta cầm công cụ đi tới, thứ bọn họ muốn nhất định không phải là những vật tư chiến tranh từ thời chiến tranh thế giới thứ hai kia! Nếu tôi đoán không lầm thì chắc chắn nó có liên quan với gã người Đức và chiếc vali có mật mã!
Nhưng phần đầu của chiếc máy bay cắm quá sâu dưới đất, hơn nữa còn bị bụi đất năm tháng bao trùm nên bọn Hàn Cẩn đào cả nửa ngày mà phần đầu chiếc máy bay cũng không động đậy tí nào. Cuối cùng Trát Tây thấy sắc trời đã tối mới nói: "Trời sắp tối rồi, chúng ta về chỗ hạ trại trước đã, sáng sớm mai lại đến."