Cơn đau khiến Trang Nại Nại phải rên lên, sau đó cô cảm thấy động tác của anh thả chậm lại. Sự dịu dàng, chu đáo, cẩn thận này khiến cô có ảo giác như mình được che chở, bao bọc.
Bàn tay trong chăn siết chặt lại, Trang Nại Nại từ từ mở mắt ra, cơ thể không kìm chế nổi mà run nhẹ lên.
Sau đó, cô cảm thấy trên người chợt nhẹ bẫng.
Đang định mở mắt ra xem chuyện gì, thì chăn đã bị kéo ra rồi lại bị che lại lần nữa. Áo ngủ trên người cô bị anh mạnh mẽ xé toang, lớp vải thít vào da cô, đau vô cùng.
Cô đưa tay ra kháng cự nhưng lại bị anh tóm lấy, đè mạnh lên trên đỉnh đầu.
Sau đó anh liền vào thẳng nội dung chính.
Sự đau đớn khiến cô vô thức cong người lên, nước mắt cũng không nhịn được mà muốn rơi xuống!
Anh hơi dừng động tác lại, đột nhiên ghé sát tai cô khẽ gọi: "Nại Nại…"
Cách xưng hô quen thuộc này, khiến Trang Nại Nại sững sờ.
Trong lòng bỗng tràn ngập cảm giác xót xa.
Nhưng đúng lúc này, cơn đau lại xông đến lần nữa!