Dù nhìn từ bên cạnh nhưng vẫn có thể thấy đôi mắt lạnh của anh, chỉ là trong vẻ lạnh lùng đó lại chứa chút hoài niệm.
Chứa chút hoài niệm?
Mino sững sờ, bước chân cũng dừng lại. Sau đó cô ta quay đầu, nhìn theo ánh mắt anh thì liền thấy Trang Nại Nại đang tranh cãi với mấy người kia.
Trang Nại Nại?
Đồng tử của Mino co lại, sao cô ta lại đến đây? Đã xảy ra chuyện như thế rồi, cô ta còn không biết xấu hổ mà đi làm?
Mino siết chặt nắm đấm.
Sau khi Trang Nại Nại khiến mấy người kia tức giận bỏ đi còn dứ dứ nắm đấm sau lưng bọn họ, hung dữ nói: "Hừm, may là các cô trốn nhanh đấy, không thì coi chừng nắm đấm của bà!"
Lời nói thô tục khiến Mino cau chặt mày, trong mắt đầy vẻ ghét bỏ!
Kẻ lớn lên ở khu nghèo, cả người đúng là sặc mùi chợ búa!
Dáng vẻ này có lẽ sẽ khiến ngài Tư hết hy vọng chăng?