Trang Nại Nại cảm thấy đầu óc của mình hình như không đủ dùng.
Nhầm chị chồng thành tình địch thì cũng thôi đi, nhưng mà anh rể là chuyện quái quỷ gì vậy?
Trang Nại Nại nhớ lại ngày hôm qua, thì hình như người đàn ông này còn dẫn theo một cô gái xinh đẹp đi cùng, hơn nữa đứa bé kia cũng phải được ba bốn tuổi rồi?
Chẳng lẽ đó là vợ trước?
Không đúng.
Nếu như là vợ trước thì cũng đâu cần phải che che giấu giấu cơ chứ.
Lúc đầu, chị nói anh rể vắng nhà, anh rể mới tới lại nói là vừa mới về, nhưng mà rõ ràng là, ngày hôm qua hai người họ vừa mới đụng mặt nhau mà?
Trang Nại Nại nhìn Tư Tĩnh Ngọc rồi lại nhìn anh rể.
Thái độ của Tư Tĩnh Ngọc rất bình tĩnh, nụ cười cũng rất tự nhiên, cô nghiêng đầu nhìn chồng mình rồi cười ngọt ngào, tựa như hai người họ đã lâu không gặp nhau.
Còn về người đàn ông này thì anh ta che giấu rất sâu, không để lộ ra bất cứ sơ hở nào.