Ánh sáng đèn đường tràn vào văn phòng trên tầng cao nhất, đứng ở đây có thể quan sát được một nửa thành phố Bắc Kinh.
Nhưng vào lúc này, Trang Nại Nại chẳng có tâm trạng mà thưởng thức phong cảnh, toàn bộ đầu óc cũng trì trệ, lưng cô dính sát lên tường, phía trước lại bị Tư Chính Đình đè chặt.
Tư thế Kabe-don này không khiến cô cảm thấy mập mờ chút nào mà chỉ thấy hoảng loạn.
Sao anh lại hỏi chuyện này?
Tuy thắc mắc, nhưng cô vẫn vô thức trả lời: "Em không ghét, sao em lại… A!"
Cô còn chưa dứt lời, người đàn ông đã đột nhiên cúi đầu xuống ngậm lấy môi cô!
Nụ hôn này mang theo chút hàm ý trừng phạt, mạnh mẽ bao phủ toàn bộ môi cô.
Sức anh hơi lớn, khiến Trang Nại Nại đau đến nỗi cau mày.
Cô muốn đẩy anh ra, nhưng chỉ mới hơi dùng sức, anh đã cắn môi cô mạnh hơn.
Mùi máu lan ra trong khoang miệng của Trang Nại Nại, khiến cô muốn khóc thét lên.
Đau chết mất!