Nhưng cô đã đoán sai, hiển nhiên ông Khương cũng không có ý trách cứ gì.
Giống như trước đã từng nói, với người lựa chọn làm sát thủ mà nói, ông Khương sớm đã quen với sinh ly tử biệt.
Sau đó lại an ủi Khương Lễ một hồi, ông Khương ra hiệu mời hai người Phong Tiểu Tiểu ra khỏi tầng hầm, quay lại phòng làm việc trong biệt thự.
Đẩy tài liệu trong tay tới trước mặt Phong Tiểu Tiểu, ông Khương mỉm cười: "Như tôi đã nói, có khả năng A Lễ sẽ chết! Hoặc là, có khả năng ý thức thuộc về A Lễ sẽ chết."
Số lần phát tác càng ngày càng thường xuyên, Khương Lễ khôi phục cũng càng ngày càng nhanh chóng. Có đôi khi, cho dù là cậu ta giãy giụa khiến mình máu chảy đầm đìa khi mất đi ý thức, miệng vết thương toàn thân cũng sẽ nhanh chóng khép lại sau một giây, hơn nữa tốc độ khôi phục này còn càng ngày càng nhanh... Nhưng đó cũng không phải một chuyện đáng để vui mừng.