Dương Nghiên cảm thấy hình như mình bỏ lỡ điểm bắt đầu của một cuộc gian tình.
Trước ngày hôm nay, Dương Nghiên cảm giác mọi người là bạn bè thuần khiết, có lẽ như là người nhà ỷ lại lẫn nhau. Không ngờ anh ta mới vào thần đình hỏi thăm tin tức một chút, mà bên ngoài đã tiến triển nhảy đến cục diện mới tinh, thật khó có thể chấp nhận! Ít ra cũng nên cho anh ta chút thời gian giảm xóc với chứ!
Cuối cùng Phục Hy rời đi, Dương Nghiên nghe Phong Tiểu Tiểu giải thích sơ qua về chuyện vừa rồi, liên tưởng đến vết chém to trên cửa đồng anh ta từng thấy ở vực sâu vô tận, không nhịn được buông tiếng thở dài.
Nhớ lúc Phục Hy mới đến, mọi người như gặp kẻ địch lớn, cảnh giác như sợ tên ác ôn cướp đi con gái nhà lành, không ngờ bây giờ sự đời thay đổi, phải dựa vào đối phương dốc sức xung phong miễn cưỡng giữ cân bằng thế giới.
Dương Nghiên vỗ vai Phong Tiểu Tiểu: