Người trung niên chạy trốn nhanh, hơn nữa vợ ông ta còn chưa dung hợp xong ba hồn bảy vía, chỉ có thể đặt tạm ở bờ sông bỉ ngạn. Vì thế ông ta vội vàng tới báo cáo một tiếng, chính là vì muốn nhanh chóng kéo cứu viện chạy trở về...
Tuy rằng chỉ là tàn hồn, nhưng trong trí nhớ mơ hồ của ông ta vẫn có chút ấn tượng về địa phủ Diêm La trước kia. Từ lúc phát hiện có gì đó là lạ ông ta liền bắt đầu đi lại nhẹ nhàng, dựa vào ký ức mà mơ hồ trốn tránh đám ác ma phương Tây, thoát khỏi mí mắt của bọn thiên thần sa đọa hung mãnh, không để cho đối phương phát hiện còn có người đi lại trong địa phủ.
Mà chưa trực tiếp giao tranh, nên người trung niên tất nhiên cũng không thể biết đám người này là từ đâu mà tìm được địa phủ phương Đông, cùng với lý do tại sao đối phương xuất hiện ở nơi này của bọn họ.
Toàn bộ hy vọng vạch trần sự thật đều đặt lên Phục Hy.
***