Chuyện sáng lập ra thiên giới không phải là chuyện ngày một ngày hai là có thể xong, cho nên mọi người đều cảm thấy vẫn nên chờ qua năm mới rồi lại bàn.
Hơn nữa, cũng sắp giao thừa rồi, hiện tại đúng là không thể phân tâm đi xử lý những chuyện khác được nữa.
Suy xét đến chuyện năm mới khách đến tiệm gốm sẽ không ít, ắt hẳn lúc đó phòng sẽ hơi chật chội, cho nên không hề bất ngờ gì khi Phục Hy bị Phong Tiểu Tiểu ném ra ngoài để bày trận. Cũng không phải trận pháp phức tạp gì, chỉ là phép mở rộng không gian đơn giản thôi, kiểu như mấy chốn bồng lai như trong truyền thuyết… Nghĩa là người khác nhìn từ ngoài vào nhà mình thì vẫn là căn phòng kia, nhưng đi vào mới phát hiện diện tích thực tế có sự chênh lệch một trời một vực.
Trương Tam có ký ức tương đối đầy đủ, cũng sử dụng năng lực tương đối thuần thục nên đương nhiên ở lại làm trợ thủ. Mà những người khác không giúp được gì đã bị Phong Tiểu Tiểu đóng gói xách ra ngoài làm hàng Tết kiêm khuân vác.