Không muốn đi suy xét những thứ nhìn qua thôi cũng đã thấy rất nguy hiểm, hay con dao sáng bóng lóe ra màu xanh u ám được Khương Lễ đem đến từ lúc nào kia. Vấn đề mấu chốt lúc này là, làm ra đủ kiểu hành động khiêu khích như vậy khi đứng trước mặt Phục Hy thì thực sự không sao chứ?
Tuy Phong Tiểu Tiểu rất cảm động với sự tận trung với cương vị công tác của đối phương, chỉ vì mình nhờ vả một lần đã cố gắng như thế. Nhưng ý của cô thật sự chỉ là muốn hai bên kiềm chế nhau để cho cân bằng một chút thôi, chứ không phải muốn đánh nhau đến mức ngươi chết ta sống, đến cuối cùng tất cả lại ngọc nát đá tan...
"Tiểu Tiểu, cậu đợi chút." Không đợi Phong Tiểu Tiểu kịp rối rắm xong, Khương Lễ đã mở miệng trước.