"Chuyện này dễ mà." Dương Nghiên vô cùng tâm lý hỏi, "Có cần tôi mang Alexander cho anh mượn mấy hôm không?"
Dù sao cũng chỉ là thú cưng, thân phận của Hao Thiên thì đúng là chuẩn thú trong đám thú, tuy rằng với đám chim chóc thì khả năng hơi khó, nhưng với đám thú chạy thì đúng là không có mấy con dám nhe răng gầm gừ trước mặt nó. Lại nói, đến lúc đó thần khuyển ngồi ở đây, đám du hồn dã quỷ cũng phải biết ngoan ngoãn hơn, chỗ này cũng yên ổn được vài ngày.
Hai mắt Ngao Tiềm sáng lên, vui mừng: "Vậy thì tốt quá, toàn bộ chi phí ăn uống vệ sinh của Alexander trong khoảng thời gian này tôi đều sẽ lo, tuyệt đối không bạc đãi nó."
Nghĩ tới chuyện sủng vật nhà mình đã lâu không được hưởng chăm sóc kiểu chuyên nghiệp, Dương Nghiên ngẫm lại nói: "Chim sẻ nhà tôi anh có cần không? Mang đến một thể luôn?"