Rượu và thức ăn nhanh chóng được mang lên, mọi người ăn uống tiệc tùng, không khí cũng càng lúc càng hòa hợp.
Có nhiều người không cùng "ngành" ở xung quanh nên nói chuyện không tiện lắm, Thành Hoàng bảo đám đàn em lui hết, ngay cả nhân viên phục vụ cũng đều bị bắt đứng đằng xa, dù sao anh ta cũng không sợ mấy người Phong Tiểu Tiểu sẽ làm gì mình. Bởi vì, thứ nhất mọi người đều giống nhau, thứ hai đây là địa bàn của anh ta… Cho dù là theo nghĩa đen hay nghĩa bóng.
Uống hết hai ba chén, người đàn ông lau miệng rồi nói: "Anh vẫn cứ nghĩ trên đời này chỉ còn mỗi anh và Tiểu Hắc là người một nhà, không ngờ hôm nay lại được gặp mọi người… Không nói mấy lời sến sẩm nữa, sau này mọi người đều là anh em, nào, làm một chén nào!" Lại uống một chén.