Chereads / Nhật ký trưởng thành của Nữ Oa / Chapter 55 - Chương 54: Tình huống quỷ dị

Chapter 55 - Chương 54: Tình huống quỷ dị

Hai người Phong Tiểu Tiểu kỳ thật đã sớm biết thân phận thật sự của cô gái, nhưng biết không có nghĩa phải làm rõ, nếu dưới tình huống phải chọn lựa mà nói, giả ngốc mới là kẻ khôn ngoan.

Ai ngờ trời không chiều lòng người, Phong Tiểu Tiểu cố tình giả ngu, ông trời lại không cho cô cơ hội này.

Dương Nghiên không thèm để ý đến bầu không khí gió nổi mây phun giữa hai cô gái, trực tiếp ấn chuông cửa, chỉ chốc lát sau dì giúp việc nhà tỉnh trưởng Hồ ra mở cửa. Thấy ba người bên ngoài thì đầu tiên là sửng sốt, sau lại nhanh chóng phục hồi tinh thần cười nịnh nọt với cô gái, mở miệng nói suýt làm Phong Tiểu Tiểu sặc nước miếng ngay tại chỗ: "Chào bà hai."

Dương Nghiên: "…"

Phong Tiểu Tiểu: "…"

Cô gái nháy mắt càng thêm xấu hổ, thẹn quá hóa giận dậm chân một cái: "Nói hươu nói vượn cái gì vậy hả!" nói xong vọt vào bên trong, nhìn bóng dáng có vài phần giống chạy trối chết.

Phong Tiểu Tiểu chọc chọc Dương Nghiên, có chút khó tin hỏi: "Ngày nay vợ bé đều kiêu ngạo đến vậy sao!"

Dương Nghiên không nói gì, trừng Phong Tiểu Tiểu một cái xong bước chân vào cửa: "Cô rảnh rỗi lo chuyện bao đồng cũng nhiều nhỉ!"

Ý nghĩ của người ngoài anh biết thế quái nào được, ông già nhà anh tuy rằng phong lưu, nhưng dù gì cũng bỏ một người mới cưới tiếp một người, hai ba bốn năm sáu bảy bà lên đài đều có thứ tự, chưa từng xuất hiện tình huống hai bà tranh một chức bao giờ.

Đầu tiên là pháp luật còn đó, chế độ đa thê đã sớm bị hủy bỏ từ đời tám hoánh nào rồi. Thứ hai là ông Dương hiện tại cũng chẳng còn bao nhiêu tinh lực…

Vào cửa, đằng sau chỗ đổi giày là phòng khách lớn. Tuy rằng không phải biệt thự, nhưng phòng ở trong chung cư này cũng không hề nhỏ chút nào, diện tích ít nhất gần hai trăm mét vuông có vẻ đặc biệt rộng rãi, trang hoàng cũng khá xa hoa.

Cô em vợ bé vào trước hai người lúc này đã đã sớm ngồi trên sô pha, có vẻ thiếu kiên nhẫn lấy tay quạt quạt, bên cạnh là tỉnh trưởng Hồ vẻ mặt tình thương mến thương đang nói chuyện phiếm.

Bà Hồ nhìn qua rất bình tĩnh, cúi đầu gọt hoa quả như không có chuyện gì xảy ra, đối với hành vị trộm thịt ngay trước mặt của chồng xem như không thấy. Nếu là người không biết mà nhìn thấy một màn này, có khi còn tưởng rằng cô vợ bé kia chỉ là một người con cháu nào đấy của bọn họ, căn bản sẽ không nghĩ đến là vợ bé. Lúc này đây thái giám Hồ lại không xuất hiện, phỏng chừng tỉnh trưởng Hồ sợ cảm xúc con trai không ổn định, dứt khoát đưa người ra ngoài rồi.

Dì giúp việc dẫn hai người vào sau đó nhỏ giọng nói vài câu gì đó với tỉnh trưởng Hồ, lúc này mọi người trong phòng mới chú ý đến khách mời đến sau cô vợ bé.

Cô vợ bé dịch ra xa khỏi tỉnh trưởng Hồ, có chút xấu hổ kéo kéo váy, muốn bày ra bộ dáng phủi sạch quan hệ. Tỉnh trưởng Hồ đầu tiên là sửng sốt, sau lại kịp phản ứng, đứng dậy cười lớn: "Tiểu Nghiên đến rồi à? Mau ngồi mau ngồi, cứ tự nhiên như ở nhà, đừng khách sáo."

Vẻ mặt của bà Hồ lại trở nên cứng ngắc, tay nắm dao gọt hoa quả lập tức cứng đờ, mím môi nhìn chằm chằm Dương Nghiên hồi lâu mới nặn ra được một nụ cười gượng gạo: "Tiểu Nghiên mau ngồi đi." Phỏng chừng nếu không phải tỉnh trưởng Hồ đã dặn dò trước gì đó thì lúc này không chừng bà ta đã cầm dao xông lên đâm Dương Nghiên vài lỗ rồi.

Phong Tiểu Tiểu không chịu cô đơn kề tai Dương Nghiên nói nhỏ: "Tố chất thật không tệ nha, tôi vốn còn tưởng ông ta sẽ nói đến đây cứ coi như đến phần mộ tổ tiên nhà mình…"

Con nhóc này ước gì được nhìn thấy anh ngã xuống lắm đúng không… Dương Nghiên trừng Phong Tiểu Tiểu một cái, Phong Tiểu Tiểu nhún vai tỏ vẻ có ý gì đâu, sau đó cực kỳ tự nhiên ngồi xuống sô pha: "Vậy thì chúng cháu cũng không khách sáo nữa, lúc nào thì dùng bữa ạ?"

"…" Ấy vậy mà không khách sáo thật.

Dì giúp việc không hiểu tình huống cho lắm, hoảng hốt đáp: "Thức ăn đã chuẩn bị sẵn, lập tức có thể dọn cơm ngay."

Tỉnh trưởng Hồ ho khan hai tiếng kéo về khí thế chủ nhà, phất tay: "Mở tiệc đi."

Cô vợ bé cũng xấu hổ hồi lâu, nghe thấy đề tài chuyển hướng vội nói: "Đúng vậy, nên dọn từ sớm, tôi sắp chết đói rồi."

Sắc mặt bà Hồ càng thêm khó coi, ngược lại tỉnh trưởng Hồ hoàn toàn không để ý mà càng dung túng an ủi: "Vậy lát nữa ăn nhiều một chút, cơ thể em yếu ớt, như vậy không tốt…"

Phong Tiểu Tiểu cùng Dương Nghiên liếc nhau, đều có chút kinh ngạc.

Cái nghề làm tình nhân này ai mà chẳng biết, chính là những kẻ sử dụng sắc đẹp, giả vờ ngờ nghệch lấy lòng người bao nuôi để đổi lấy cuộc sống xa hoa. Nhưng mà vị ở nhà tỉnh trưởng Hồ này, đừng nói một chút đạo đức nghề nghiệp cũng không có, còn sai sử người bao nuôi giống như mình mới là chủ nhân vậy, tỉnh trưởng Hồ tốt xấu gì cũng là công chức nhà nước vậy mà lại có thể dung túng được như thế.

Nếu nói đây là tình thú giữa hai người bọn họ, chuyện như vậy mà bà Hồ cũng đồng ý chịu đựng, không thể không nói là quá khó tin.

Dường như có ẩn tình gì nha!

Dương Nghiên ấn ấn giữa mày, có chút do dự không biết có nên mở mắt thông thiên chỉ vì chút chuyện ái muội vớ vẩn nhà người ta hay không. Mà trong lúc anh ta chần chừ, dì giúp việc đã thuần thục dọn xong bàn cơm, thoạt nhìn quả nhiên cũng đã quen với cảnh này.

Thừa lúc mọi người di chuyển đến nhà ăn, Phong Tiểu Tiểu lại kề tai Dương Nghiên nói nhỏ: "Tình nhân ngày nay kiêu ngạo thật đấy… Lúc trước khi hai nhà quen biết thì tỉnh trưởng Hồ đã có cái tính này sao?"

"… Nói vậy thì cũng không đúng." Dương Nghiên rốt cuộc không nhịn được mở miệng đáp lại, phỏng chừng là trong lòng cũng đang có sóng ngầm mãnh liệt cần người chia sẻ, "Kẻ có quyền hay có tiền thì bên ngoài thường có vài tình nhân là chuyện người người đều hiểu, nhưng công chức nhà nước rất ít lộ liễu như vậy, dù sao cũng phải lo lắng vấn đề hình tượng. Tỉnh trưởng Hồ… Ông ta đương nhiên không sạch sẽ, theo lời hàng xóm Ngao Tiềm thì cô tình nhân này đã làm vợ bé người ta được hai ba năm nay rồi, nhưng trước đây vẫn không thấy lộ mặt, không biết vì sao bây giờ lại huênh hoang như thế."

"Huênh hoang tất nhiên có lý do để huênh hoang." Phong Tiểu Tiểu nóng lòng giật dây Dương Nghiên, "Có muốn mở mắt thông thiên xem thử không? Không chừng còn có thể tóm được nhược điểm gì đấy?"

Dương Nghiên trừng Phong Tiểu Tiểu một cái: "Một cô tình nhân nho nhỏ thì có thể chèn ép được cái gì?" Mạng mình bây giờ còn treo một nửa trong tay thằng nhãi họ Đường kia kìa. Tuy rằng độc đã có tiểu Bạch lo, bị thương đã có Nữ Oa, tính thế nào đối phương cũng không thể giết mình, nhưng nếu không phải dưới tình huống khẩn cấp thì người thường đâu có ai nguyện ý mà cầm mũi dao chĩa về phía mình… Mắt thông thiên của anh còn tiết kiệm để về nhà xem xét tình huống chứ!

"Chính vì không biết mới tò mò chứ." Phong Tiểu Tiểu cảm thán một câu nhưng cũng lý giải được tâm tình của Dương Nghiên, khoát tay không miễn cưỡng nữa, "Không thích thì thôi, dù sao cái kim trong bọc cũng lòi ra. Không chừng lát nữa có thể lộ ra luôn ấy chứ." Nếu thực sự không thể nữa thì mang Ngao Tiềm ra làm mồi nhử cũng được.

Cô vợ bé muốn hoàn lương thì chuyện trước kia cũng phải giải quyết rõ ràng, không chừng mọi người còn có thể hợp tác nữa ấy chứ?

Nói xong thì cũng vào đến nhà ăn, tỉnh trưởng Hồ nhẹ nhàng cẩn thận đỡ cô tình nhân đến vị trí rộng rãi thoải mái, xem ra đã không giống như tình thú, càng giống hầu hạ tổ tông hơn. Phong Tiểu Tiểu thờ ơ quan sát, luôn cảm thấy tình huống này có gì đó thật vi diệu.