Đồ Sơn Quỹ Họa lẳng lặng nhìn Phác Cung Doanh, mãi đến khi y cảm thấy kinh hồn bạt vía, mới vội vàng khoát tay: "Đừng... Nàng đừng nói gì nữa, ta không muốn biết gì cả." Nói rồi, xoay người trở về ghế ngồi, ôm đầu bịt tai úp mặt lên bàn.
Đáy mắt Linh Vũ lộ ý cười, hỏi Đồ Sơn Quỹ Họa: "Vương nữ, nói thật, ta cũng muốn biết. Cứ cách một đoạn thời gian, ta lại bị thành chủ sai ra ngoài tìm cô, ta cũng rất tò mò đấy."
"Cô tò mò cái gì? Còn không mau trở về đi? Ta nghe thấy đám nam hộ vệ của cô lại đánh nhau rồi." Đồ Sơn bất động thanh sắc nói.
"Hả? Bọn người kia, quả thật là tam thiên bất đả, thượng phòng yết ngõa* mà!" Linh Vũ lập tức buồn bực, mày liễu dựng thẳng, thân hình chớp động, trở lại gian phòng của mình hòa giải tranh chấp.