Lúc này, trái tim của đám người Âu Dương Thành đều đã vỡ tan tành.
Tàng Thư Các sơ cấp nằm ở đâu còn chưa biết, vậy mà dám chọn khảo hạch biện đan vốn khó hơn. Tất cả họ đều đang nghi ngờ, không biết đầu của tên này có bị cửa kẹp không nữa.
Có điều, nếu đối phương đã quyết định rồi thì họ có muốn ngăn cũng ngăn không được.
Đỗ Mãn chỉ vị trí Tàng Thư Khố, đợi Trương Huyền đi khỏi, mới quay qua hỏi Âu Dương thành, "Cậu ta… có phải là quá hấp tấp rồi không?"
"Đúng thật, nhưng ông có nhận ra không, cậu ta rất tự tin!" Âu Dương Thành thực sự không thể hiểu nổi, "Không biết dựa vào đâu mà cậu ta lại tự tin vậy được!"."Có khi nào là do chưa biết sự đáng sợ của biện đan không?" Nhắc đến phương pháp khảo hạch này, Đỗ Mãn bất giác rùng mình một cái, "Tuy bây giờ ta đã là Luyện Đan Sư nhất tinh, nhưng bảo ta đi biện đan, chắc chắn ta cũng chẳng thể qua nổi!".