Tiền thế Trương Huyền là dân FA chính hiệu, chưa có nổi một mảnh tình vắt vai, nên không đoán được tư duy logic của đám con gái nó như thế nào. Và hắn lại càng không hề biết, chỉ trong mười phút ngắn ngủi vừa rồi, hắn đã chọc cho cô nhân viên tiếp tân Văn Tuyết tức đến chết đi sống lại.
Có điều, dẫu có biết chắc hắn cũng chẳng bận tâm.
Đẹp cũng có ăn được đâu. Quan trọng là, so với cô giáo Thẩm và Hoàng Ngữ thì cô này còn kém xa đến vạn dặm, có gì đâu mà chảnh thế?
Lúc này, hắn cũng chẳng thừa thời gian để quan tâm mấy chuyện ấy. Đi vào phòng rồi, hắn bước thẳng đến kệ sách đầu tiên, lấy xuống mấy chục quyển một lượt, lật vèo vèo cho hết từng quyển rồi để lại chỗ cũ, tiếp tục lượt tiếp theo.
Lạch tạch tạch tạch! Lạch tạch tạch tạch!
Tiếng lật sách vang lên không ngớt, hết quyển này đến quyển khác được sao chép vào thư viện Thiên Đạo.