Chẳng bao lâu sau, y sư Mộc Hoành được một lão già đưa tới..
"Kính chào Lâm gia chủ, Quý gia chủ!"
Mộc Hoành ôm quyền chào, sắc mặt thản nhiên.
Thân là Y Sư ba sao, ông ấy cũng có sự kiêu ngạo của chính mình. Mặc dù hai vị này có quyền lực có thể làm chao đảo vương thành, nhưng ông ấy còn không đến mức phải tỏ ra khúm núm.
"Xin nhờ Mộc tông sư ra tay chữa trị cho con trai ta..." Lâm Nhược Thiên vội nói.
"Có ta ở đây, hai vị cứ yên tâm!"
Cho đối phương một lời cam đoan, Mộc Hoành bình tĩnh đi tới chỗ Lâm Lang và Quý Mặc, ngồi xổm xuống, bắt đầu quan sát thật cẩn thận.
Thế giới này mặc dù không có "bắt mạch" như Trung y, nhưng cũng có cái gọi là vọng, văn, vấn, ba kỹ thuật khám bệnh cơ bản.
Cho dù đối phương hôn mê không thể hỏi, nhưng đã là Y Sư ba sao nên ông ấy vẫn có thể nhìn ra đại khái.
"Thế nào?"
Thấy ông ấy nhìn ngó hồi lâu mà vẫn không nói một câu, Lâm Nhược Thiên nhịn không được, mở miệng hỏi.