Trên tờ giấy Tuyên Thành vốn đầy những vết mực lộn xộn không ra hình thù gì, chỉ sau một cú vẩy của Trương Huyền, những phần mực chưa khô chảy ra, tạo thành những vệt dài. Rất nhiều vết chân do dã thú lưu lại bỗng dưng được nối liền với nhau, hình thành một gốc mai ngông nghênh trên đá lởm chởm.
Những vết mực kéo dài biến thành thân cây khẳng khiu với những bông hoa mai lác đác đang nở rộ. Nhìn từ phía xa trông có chút tiêu điều, nhưng chẳng biết tại sao, lại khiến người ta có cảm giác mùa đông giá rét đã kéo tới, mang theo cái lạnh buốt giá tận xương.
Phía dưới, nơi dã thú ngã xuống, biến thành hai khối nham thạch dựng đứng sừng sững. Những vết mực tạo ra bởi bộ lông biến thành những khe nứt sâu cạn không đồng đều ở mặt ngoài của nham thạch.