Đây chính là thú Thanh Ưng vô cùng cao ngạo đó. Để thuần phục nó, cô đã phải cất công leo lên đỉnh núi cao vút tận chân mây, đích thân giết chết đại xà cảnh giới Tịch Huyệt để làm đồ ăn sáng cho nó, rồi đi tìm nước tuyết tan về cho nó tắm…
Dù vậy, con yêu nghiệt này cũng chỉ mới đồng ý đi khảo hạch cùng cô, chứ chưa hoàn toàn thần phục.
Bây giờ thì sao hả, bị đánh một trận liền cúi đầu…
Đặc biệt là cái biểu cảm, bộ dạng nịnh nọt, lấy lòng ấy… Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?
Mạc Vũ chỉ thấy uất nghẹn trong lồng ngực, cả người đều trở nên khó chịu không thôi.
Đây là dã thú đã đồng ý thần phục cô rồi, bây giờ lại gối đầu lên chân người ta, nịnh nọt đủ kiểu, cô nhìn mà tức muốn sôi gan.
Đám Chu Cẩm Hoàng, Châu Tuyên khi nãy vẫn đang tràn trề tự tin, lúc này cũng đang méo mặt như bị ai đó táng cho một cú, chỉ muốn òa khóc.
Đánh một trận liền chủ động thần phục?
Có nhầm không vậy?
"Hai ngươi…"