Lục Tầm có thể từng bước gây dựng uy danh, đạt được thành tựu như hôm này, không phải chỉ dựa vào thiên phú và thực lực, mà quan trọng hơn chính là tâm thái. Bất luận gặp phải chuyện gì cũng bình tĩnh mà xử lý, không chút tự đại, kiêu ngạo.
Để đưa ra danh sách đối chiến này, anh ta đã phải cất công điều tra về những học trò của Trương Huyền, rà soát toàn học viện để chọn ra trận thế đối kháng thích hợp nhất.
Anh ta cũng biết rõ chuyện, Trịnh Dương và Mạc Hiểu từ nhỏ đã cùng lớn lên, cùng luyện thương với nhau. Thiên phú của Mạc Hiểu rõ ràng cao hơn Trịnh Dương. Dù giao đấu với nhau mấy ngàn lần, nhưng Mạc Hiểu luôn là người giành thắng lợi, chưa bao giờ thất thủ.
Chính vì vậy, Lục Tầm mới moi móc đứa học trò này từ chỗ bạn thân của mình về, đồng thời nhờ bạn mình truyền thụ Vương Gia Thương cho.
Cứ ngỡ thắng chắc rồi, kết cục… chưa tỉ thí đã vứt thương đi, còn chủ động nhận thua…
Lục Tầm chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy, đầu óc như muốn phát điên.