"Ơ?"
Điền Long đang tỏ ra đầy cung kính, nhưng chứng kiến cảnh này, thân thể lập tức cứng đờ, giống như rơi vào trạng thái chết não vậy.
Gọi hắn ta là gì?
Đại sư?
Đại sư Nguyên Ngữ là ai? Đó là đại sư Y Đạo, Y Sư chính thức, đồng vai phải lứa với ông nội của mình, đi đến đâu cũng được người ta tôn kính, bệ hạ Thẩm Truy còn phải cư xử lễ độ.
Dẫu là hàng thiên tài, tiếng tăm lừng lẫy trong lớp trẻ như anh ta, nói chuyện với ông ấy, cùng phải dè dặt khép nép, không dám to tiếng, chỉ sợ chẳng may đắc tội. Một nhân vật như vậy, lúc này lại cung kính chạy đến trước mặt thằng cha còn nhỏ tuổi hơn mình, gọi… đại sư?
Nhìn thái độ, cứ như đang gặp thần tượng không bằng…
Mịa bà, chuyện gì vậy?
Quan trọng nhất là, mình vừa mới bảo thằng cha này có tư cách gì mà được gọi là đại sư, thì đại sư Nguyên Ngữ liền chạy đến, như là chăm chăm tới giúp hắn vả mặt mình vậy.