"Ố…"
Trông thấy bộ dạng này của ông ấy, đám hội trưởng Âu Dương muốn bật cười nhưng không dám.
Hồng Vân, trong mắt họ là một đan sư cực kì mạnh mẽ, đứng chót vót trên cao. Dù là bệ hạ Thẩm Truy mà gặp ông ấy, cũng phải cung kính giữ lễ, hoàn toàn không dám xem thường.
Nhưng bây giờ thì, cả người ông ấy trông như một cục than, tóc tai dựng ngược. Nếu không có đôi mắt đang chớp chớp, chắc chắn sẽ bị nghi ngờ là, không biết có phải người sống hay không.
Có điều, họ cũng biết đây không phải là lúc để cười, nên đồng loạt đổ dồn ánh mắt về phía Trương Huyền.
Muốn nghe xem hắn sẽ nói gì.
Chỉ điểm cho Luyện Đan Sư hai sao… là việc mà họ không bao giờ dám nghĩ đến.
Họ cũng muốn xem xem, người thanh niên oai phong, hùng dũng trong buổi biện đan ngày nào, có thể tái hiện huy hoàng hay không.