Cộc cộc cộc cộc!
Đại sư Nguyên Ngữ bước lên gõ cửa, chẳng mấy chốc, cổng chính đã mở, Tôn Cường ễnh bụng bước ra.
Lão ta ngước nhìn nhóm người ngoài cửa, nhướng mày nói: "Giao ra 300 vạn kim tệ rồi cứ đứng chờ ở đó, khi nào lão gia muốn gặp thì mới được vào."
Đại sư Nguyên Ngữ là nhân vật rất nổi tiếng trong giới thượng lưu, không ít người biết đến ông. Nhưng hạng tôm tép như Tôn Cường thì hoàn toàn không biết ông ấy là ai.
Chưa kể… ông là ai thì liên quan gì đến ta?
Lão gia của ta là Danh Sư, cho dù ông có là rồng hay hổ thì cũng nằm phục xuống đấy cho ta!
"Khụ khụ…" Đại sư Nguyên Ngữ bị sặc nước miếng mất rồi.
Sau lưng ông là ba vị Danh Sư, một tên quản gia nhãi nhép mà dám láo toét như thế… không sợ bị đánh chết à?
"Ta là Nguyên Ngữ, đến đây để thăm hỏi chủ nhân của ông…"