Thân là giáo viên, lại là cao thủ cảnh giới Bì Cốt, Chu Thiên dẫu chưa từng học thương pháp, nhưng vẫn có thể nhận ra mức độ lợi hại của chiêu thức này.
Ngọn thương xé gió lao tới, phát ra những tiếng rít điên cuồng, uy lực dũng mãnh, đừng nói là áp chế tu vi, dù gã có dốc toàn lực, e là cũng khó có thể đỡ nổi!
Một thằng nhãi cảnh giới Tụ Tức, sao thoáng chốc lại có thể bùng phát ra sức mạnh khủng khiếp đến thế?
Gã ta có cảm giác như mình sắp phát điên rồi.
"Trương Huyền, đậu phụ, ngươi chơi khăm ta…"
Lúc này, ngu mấy gã cũng phải nhận ra, bản thân đã trúng kế.
Hèn chi thằng cha ấy lại tự tin đến thế. Thằng nhãi Trịnh Dương này, từ bao giờ mà nó trở nên dữ dằn vậy?
Chu Thiên chẳng kịp nghĩ ngợi thêm, và cũng chẳng dám áp chế sức mạnh nữa. Hai luồng chân khí cuồn cuộn trào ra từ hai lòng bàn tay, gã định phong tỏa hết mọi lối của đường thương.