Khương Bồng Cơ nói: "Ta đi thay quần áo đã, huynh để ý người phía dưới trước, đừng để bọn họ chạy mất."
Lý Uân gật đầu, khôi phục lại vẻ mặt nam thần nghiêm túc cao ngạo lạnh lùng thường ngày, sa sầm mặt bắt đầu theo dõi.
Bên dưới, ngọn lửa giận trong lòng tân binh Điển Dần đang cháy hừng hực, bản thân anh từng bảo vệ các cô gái trong thôn, dẫn đầu đàn ông trong thôn đánh nhau với Thanh Y Quân, cuối cùng kết quả cửa nát nhà tan, phải chạy vào rừng làm thổ phỉ. Có thể nói anh là người căm ghét sự tồn tại của doanh kỹ nhất trong tất cả các tân binh ở đây.
Quân doanh vốn là nơi những người đàn ông nhiệt huyết kiến công lập nghiệp, là nơi nghỉ ngơi sau khi chinh chiến sa trường, sao có thể có những trao đổi ngầm ghê tởm như vậy?
Có lẽ là phản ứng của Điển Dần khiến hai tân binh kia khó chịu, một trong số đó lên tiếng: "Ê, sao ngươi tự dưng trừng mắt, nhìn chằm chằm ta làm gì?"