Nếu không có người bạn thân ở bên chăm sóc, Vệ Từ nghĩ có lẽ mình đã chết từ lâu rồi.
"Dân chúng có đủ lương thực không?"
"Nếu tiết kiệm thì sáu xe quân lương trước đó cướp được của Thanh Y Quân đủ để cầm cự qua mùa đông."
"Quần áo chống lạnh thì sao?" Anh vất vả kiềm nén cơn ho.
Trương Bình nói: "Cái này thì huynh yên tâm đi, không chết rét được đâu."
Để chống chọi với mùa đông gần như mỗi người đều mang đủ quần áo chống lạnh. Lúc giết Thanh Y Quân, bọn họ không chỉ cướp hết lương thực mà còn cướp sạch quần áo của chúng.
Quần áo không sạch, nhưng có thể khoác lên người giữ ấm được.
Vệ Từ thoáng yên lòng, chợt lại nghĩ đến một chuyện.
Anh nói: "Nếu như không có việc gì thì bảo bọn họ đừng hoạt động lâu trong trời tuyết, tránh để bị tật mắt."
Trương Bình gật đầu.
Mùa đông năm nay có lẽ là mùa đông chật vật nhất kể từ khi Vệ Từ có ký ức đến giờ.