Vì sao không lấy đồ tốt nhất ra?
Đương nhiên là vì muốn thăm dò hứng thú của các vị phu nhân đối với món này rồi, nếu không làm sao có thể đưa ra cái giá cao nhất?
Chưởng quỹ vẫn tươi cười, bình tĩnh trấn an: "Phu nhân đừng trách, lần này không phải tiểu nhân vô lễ với phu nhân, thật sự là... Ài, nếu tiểu nhân mang ngay đồ quý giá nhất của tiệm ra, khiến phu nhân trở nên kén chọn hơn thì về sau tiểu nhân phải dùng vật báu gì mới có thể thu hút và giữ chân được phu nhân đây chứ?"
Phu nhân Ngột Lực Bạt đỏ mặt hừ một tiếng: "Ông chỉ cần mang vật tốt nhất ra, còn lo lắng mấy chuyện này làm gì? Thì ra mấy năm nay bổn phu nhân mua đồ ở chỗ ông đều vứt đi hết hay sao? Tốt hay không tốt thì có lần nào ta không mang lời đến cho ông chưa?"
Chưởng quỹ cười ôn hòa, quay người lên lầu lấy bộ trà thủy tinh bán với giá cao nhất kia xuống. Bộ trà lúc trước đã đủ hấp dẫn rồi, nhưng so với bộ này thì cứ như bị phóng đại khuyết điểm vậy.