Khương Bồng Cơ cau mày nhìn tấm bản đồ bằng da trên tay.
Mạnh Hồn thấy cô đang tập trung thì càng không dám quấy rầy.
Hồi lâu sau cô mới chỉ vào một con đường trên bản đồ.
"Chúng ta đi đường này."
Mạnh Hồn nhìn tấm bản đồ da dê, ánh mắt hiện vẻ nghi ngờ, không biết tại sao cô lại quyết định như vậy.
Khương Bồng Cơ thở gấp, ngửa cổ tu hết nửa bình nước, sau đó vứt lên yên của Đại Bạch.
"Bộ khúc kia lúc còn sống không nói địa điểm, nhưng dấu vết trên người anh ta đã nói lên tất cả."
Khương Bồng Cơ đưa tay lên lau mặt, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.