Ngoài hai võ tướng Mạnh Hồn và La Việt là người bình thường, mấy người có mặt còn lại đều có IQ cao ngất ngưởng.
Tuy có sự cách biệt thời đại nhưng khi Khương Bồng Cơ vừa đưa ra kiến nghị này, bọn họ đều nhận ra điểm mấu chốt của vấn đề, hơn nữa suy tính sâu hơn. Người ta đi một bước tính một bước, bọn họ lại là đi một bước tính mười bước, nhìn xa hơn, suy nghĩ càng toàn diện sâu sắc hơn.
"Ý của chủ công Cẩn nghĩ có thể làm được."
Phong Cẩn gật đầu, bọn họ hiện nay có rất ít tài nguyên, phải linh hoạt uyển chuyển điều khiển đại cục mới có khả năng phát triển.
Từ Kha và Kỳ Quan Nhượng cũng tán thành.
Còn La Việt và Mạnh Hồn thì sao?
Hai người họ tới đây chỉ để dự thính, tiện thể kiến thức người bình thường và người không bình thường khác nhau đến cỡ nào mà thôi.
Khương Bồng Cơ vẫn giữ tư thế đan ngón tay, đây là thói quen từ kiếp trước của cô.
Người hiểu cô chỉ cần thấy động tác này là biết cô đã rơi vào suy tư.