"Sao, sao trên đời lại có việc hoang đường đến như vậy?"
Phong Cẩn ngây người hồi lâu, anh chưa từng quan tâm đến việc chốn hậu viện, cũng không thích mấy chuyện đồn đãi này, nên đương nhiên chưa từng nghe.
Anh thốt lên câu ấy xong lại thở phào nhẹ nhõm: "May là Trường Sinh nhà chúng ta không phải người Trung Chiếu."
Nghĩ đơn giản quá nhỉ!
Ngụy Tĩnh Nhàn liếc chồng một cái, thấy sự mong ngóng trong mắt anh mà mềm lòng, bèn đưa Trường Sinh cho anh bế.
"Phu quân vui mừng quá sớm rồi." Ngụy Tĩnh Nhàn lo lắng nói: "Thứ này đã chậm rãi lấn sân vào quận Hà Gian rồi, thậm chí có nhà chồng còn lấy Nữ Tứ Thư ra để yêu cầu vợ phải làm theo, nếu không tuân theo thì là bất trinh bất tịnh, Uyển Nhi cũng..."
Cô chỉ nói tới đây thì ngừng, mắt nhìn Trường Sinh trong lòng Phong Cẩn mà lo lắng không nguôi.