Từ Kha nhíu mày lo lắng, nếu nói như Khương Bồng Cơ thì khi nào bọn họ mới ra khỏi Thượng Kinh được?
Chẳng lẽ phải chờ tới khi vị hoàng đế này băng hà, các hoàng tử và Xương Thọ Vương tranh đấu xong nữa hả?
Đoán chừng lúc ấy thiên hạ cũng đã chia năm xẻ bảy rồi.
Tựa hồ nhìn ra Từ Kha lo lắng, Khương Bồng Cơ cười.
"Không cần lâu vậy đâu, chúng ta ngồi yên đợi thời cơ là được."
Chỉ cần Tuệ Quân thuận lợi tiếp cận Hoàng đế, mê hoặc được ông ta thì chuyện rời khỏi Thượng Kinh không còn khó nữa.
"Nhưng..." Từ Kha âm thầm lo lắng, cậu luôn cảm thấy chuyện không hề đơn giản như thế.
Khương Bồng Cơ nói: "Ngươi thấy... các hoàng tử và Xương Thọ Vương dã tâm bừng bừng như thế có thể kiên nhẫn đợi Hoàng đề băng hà sao?"
Từ Kha nghe xong như bị sét đánh tại chỗ, trong đầu như muốn nổ ra.
"Ý lang quân là... ép thoái vị?"