Cậu càng tin rằng, không phải phiền phức hay tìm tới lang quân nhà mình mà cơ bản là cô không chịu ngồi yên, thích gây chuyện khắp nơi.
Cậu nghĩ nghĩ, rồi quyết định đứng dậy kéo ghế nệm tới góc tường ngồi xuống
Khương Bồng Cơ hạ giọng nói: "Ngươi đem ghế nệm kéo qua đây làm chi?"
Từ Kha trợn mắt nói: "Ngồi cho thoải mái."
Cả hai người đều có chút im lặng, dường như không nghĩ tới người kia sẽ lầy như vậy. Trước đây đúng là quá ngây thơ nhìn nhầm người rồi.
Từ Kha sao có thể thính tai bằng Khương Bồng Cơ?
Cậu chỉ có thể áp tai vào vách mới có thể dần dần nghe rõ âm thanh bên kia
Mặc dù có câu quân tử phi lễ chớ nghe, nhưng Từ Kha lại không phải quân tử chân chính.
Lang quân nhà mình còn quang minh chính đại nghe lén, cậu còn e dè gì nữa?
Quán trà này cách âm rất tốt, nếu không nói to thì hai bên nhã gian sẽ không thể nghe thấy âm thanh của mỗi gian.