Một chiếc xe ngựa đơn giản dừng lại trước cửa bên của Liễu phủ.
"Tuệ nương tử, đã đến Liễu phủ rồi ạ."
Bên ngoài xe ngựa vang lên giọng nói nhỏ nhẹ của tỳ nữ, kéo suy nghĩ đang bay bổng khắp nơi của Tuệ Quân trở về với thực tế.
Cô mím môi, thu lại những biểu cảm dư thừa trên mặt, nở nụ cười hoàn mỹ mà mấy năm nay đã dày công tập luyện, cúi người bước xuống xe ngựa.
Phủ đệ trước mặt hoàn toàn xa lạ, nếu như cô vẫn còn là A Thảo – đứa bé gái bán dâm ti tiện mặc người chà đạp của mấy năm về trước, thì đừng nói đến chuyện bước chân vào một phủ đệ xa hoa thế này, cho dù chỉ cần lại gần một chút cũng sẽ bị đám người hầu xua đuổi.
"Tuệ nương tử?" Tỳ nữ gọi một tiếng.
"Ta không sao, chỉ là nghĩ đến sắp gặp được lang quân, ta lại vui đến mức không kiềm chế được."
Tuệ Quân xấu hổ cười.
Đưa tay giữ lớp màn che dày nặng, giấu đi gương mặt căng thẳng, cô đỡ tay thị nữ bước vào trong.