Khương Bồng Cơ không có ý định ra mặt, đương nhiên sẽ không để ai khác phát hiện ra mình. Trên môi cô vừa giữ nụ cười mỉm lạnh lẽo, vừa nghe đôi nam nữ ở dưới tình chàng ý thiếp, kể lể nỗi lòng, nhưng vì hiện thực cách trở mà không thể không đường chia đôi ngả.
Nói thật, nếu đổi lại là đảng bà tám giàu trí tưởng tượng thì chỉ vài phút thôi đã có thể viết ra một truyện ngắn tình cảm bi lụy ấy chứ.
Khương Bồng Cơ vừa chớp mắt, trong phòng livestream đã ào ào mấy đoạn văn bi lụy rồi. Có vài tay lão làng tinh thông đủ loại ngôn tình, còn đoán chuẩn xác từng câu thoại của công chúa An Y Na và Vu Mã Quân, kẻ tung người hứng, quả là lão luyện.
Nếu không phải hoàn cảnh không cho phép, Khương Bồng Cơ đã bật cười thành tiếng rồi.
Kẻ luôn ra vẻ khôn ngoan chính là kẻ ngu xuẩn nhất, đôi nam nữ này, theo mặt nào đó thì cũng xứng đôi vừa lứa lắm.
Khương Bồng Cơ vui vẻ xem kịch, đám người xem thì không hiểu cho lắm.