Quận thủ Hà Gian ngẫm nghĩ một lát, cảm thấy cũng đúng. Nhưng ông ta chỉ là một Quận thủ bé nhỏ có tiếng mà không có miếng, đào đâu ra lính để bắt thổ phỉ? Chỉ riêng việc nuôi mấy hộ vệ để trưng cho có mặt mũi thôi đã đủ khiến ông ta giật gấu vá vai rồi.
Ông ta thở dài, rầu rĩ nói: "Liễu đệ không biết đó thôi, tuy ngu huynh có cái danh Quận thủ trên đầu, những không thể sánh được với đệ, trong tay không có thực quyền. Lương thực không có, người cũng không, làm sao có thể dọn dẹp được lũ thổ phỉ quanh đây để trả cho dân chúng một cuộc sống có thể an cư lạc nghiệp? Ta có tâm nhưng không có sức, không làm gì được lũ thổ phỉ kia. Nếu như có người có lương, thì ta làm sao lại để bọn giặc cướp hoành hành như vậy?"