Tiểu nhị cười hì hì: "Ở đây có nhiều thứ hay lắm, nếu mấy vị lang quân cảm thấy hứng thú, tiểu nhân sẽ giới thiệu cho các ngài nghe."
"Ngươi nói đi, ta nghe xem."
"Được ạ, các ngài nghe cho rõ nhé! Đổ xúc xắc, đoán bài, chọi gà, chọi vịt, chọi chim cút…" Tiểu nhị kể một lèo mười mấy trò khác nhau.
"Không chơi!" Khương Bồng Cơ quyết đoán cắt ngang lời thao thao bất tuyệt của gã tiểu nhị, quay lưng giả vờ đi về.
Tiểu nhị ngớ cả người, thậm chí còn không kịp chạy đến cản cô lại.
Có điều, đến tận đây rồi mà còn không chơi, Mạnh Lượng sao có thể để cô đi được.
"Nếu như Lan Đình đã đến đây rồi thì chơi một chút rồi hãy đi, dù sao bên ngoài cũng chỉ có mấy trò vớ vẩn, chẳng có gì hay ho cả." Mạnh Lượng cười tươi rói, gác một tay lên vai Khương Bồng Cơ, dỗ cô ở lại bằng được.