Những ngón tay của Kỳ Quan Nhượng gõ nhẹ lên đầu gối, nhàn nhã nhắm mắt, dường như đang nghỉ ngơi.
Lúc trước, Khương Bồng Cơ còn đang không vui nhưng sau khi nghe Kỳ Quan Nhượng nói xong liền bắt đầu tự kiểm điểm lại bản thân.
Nghĩ nghĩ, cô đột nhiên nhớ đến cấp trên kiêm Thủ trưởng của mình ở kiếp trước, cũng chính là vị Quân đoàn trưởng tiền nhiệm của Quân đoàn 7.
Người ấy nói thế này: "Em không phải học sinh duy nhất của tôi. Trong tất cả những ứng cử viên, em thậm chí còn không phải là người thừa kế mà tôi vừa ý nhất, em có quá nhiều tật xấu, tính tình còn tệ đến mức hết thuốc chữa, nhưng sau khi tìm hiểu cuối cùng tôi vẫn lựa chọn em. Bởi vì, tôi luôn tin tưởng rằng, em sẽ trở thành người thừa kế ưu tú như trong lý tưởng của tôi, ngoại trừ em ra tôi không nghĩ ra ai có thể làm được việc này."