Dù Ngụy Uyên có ý muốn thôi dạy, nhưng Liễu phủ cứ thế chủ động cho ông nghỉ thì sẽ khiến người ta phật lòng.
Cách tốt nhất là để Ngụy Uyên chủ động xin từ chức, tiện tay viết cho cô một lá thư giới thiệu, tiến cử cô qua chỗ nào học cũng được. Vì cuối cùng, cô cũng sẽ tới Lang Gia mà thôi, mấu chốt là ở chỗ "Ngụy Uyên chủ động từ chức"!
Như vậy Liễu phủ và Ngụy Uyên đều dễ bề ăn nói, đôi bên không làm phật lòng nhau.
Trước khi đến nhà Ngụy Uyên, Khương Bồng Cơ vốn không nghĩ nhiều đến thế. Nhưng sau khi cẩn thận quan sát biểu cảm của ông, phỏng đoán diễn biến tâm lý, trong lòng cô cũng đoán được đôi phần, vị tiên sinh này biết đối nhân xử thế hơn cô tưởng. Hoặc nên ngợi khen ông là một người thầy chân chính, thật lòng lo lắng cho tương lai của học trò.
Ở thời này rất chú trọng một ngày làm thầy, cả đời làm cha.
Rất nhiều thầy dù biết bản thân không thích hợp dạy học trò, nhưng ngại mất mặt nên vẫn cố dạy, nhưng như vậy là làm hại học trò.