"Bộ khúc quét dọn chiến trường, thu lại toàn bộ tên còn dùng được."
Khương Bồng Cơ phun ngọn cỏ đang ngậm trong miệng ra, đứng thẳng dậy nhìn về phương xa, đằng đó mơ hồ có thể thấy được thành trì sừng sững nơi chân trời.
"Quét dọn chiến trường xong về trại nghỉ ngơi ăn uống cho no bụng đi, ban đêm công thành."
Phong Cẩn nghe xong nhíu mày: "Ban đêm công thành? Cái này… có chút không ổn."
Khương Bồng Cơ cười nói: "Ban đêm tác chiến tuy rất bất lợi cho chúng ta, nhưng bọn chúng còn bất lợi hơn."
Phong Cẩn muốn lên tiếng ngăn cản Khương Bồng Cơ mạo hiểm, binh lực trong tay bọn họ quá ít, không đánh cược nổi bất cứ sơ sẩy nào.
"Yên tâm đi Hoài Du, ta không phải là tên mãng phu không có não, ta đã quyết định ban đêm công thành ắt có nắm chắc."