Quan hệ, tiền tài, địa vị, chức tước, địa bàn…
Trong cái nhìn của Phong Giác, những cái này đều là thứ bên ngoài, chỉ cần làm việc thỏa đáng đương nhiên sẽ có.
Điểm khởi đầu thấp không có nghĩa nhất định sẽ thất bại.
Nếu như người cậu trung thành là một con heo, thì có kiếm được núi vàng núi bạc sau cùng vẫn thua sạch sành sanh.
Ngược lại nếu là đồng đội mạnh mẽ thì cho dù nghèo đến mức trắng tay, cuối cùng vẫn sẽ thành công.
Phong Giác biết điều này, cho nên khi chọn minh chủ cho mình cậu không xét xem điều kiện của đối phương như thế nào, chỉ xét tính cách và năng lực.
Thấy Phong Giác định nghiêm túc nói chuyện, Phong Cẩn cũng tạm thời gác tâm trạng tiêu cực của mình sang một bên, nhìn nhận bằng thái độ khách quan.
"Tại sao lại nói như vậy?"