Sau khi Vu Mã Quân kiếm cớ tiễn An Y Na rồi rời đi, Phong Cẩn như thở phào, quay ra nói với Khương Bồng Cơ.
"Cậu không nên tới Thượng Kinh."
Phương mập rời đi, khiến tiếng ồn ào dưới lầu dần trở nên yên lặng, quán trà khôi phục lại không khí tao nhã thanh tĩnh.
Vừa vào phòng, Khương Bồng Cơ không khách khí đổi cho mình một bộ ấm trà mới. Cô ngâm lá trà non vào cốc rồi không mặn không nhạt mà rằng: "Phụ thân ở Sùng Châu không thể phân thân tới tham gia đại hôn của em gái ta được. Trong nhà chỉ có mỗi ta là thanh niên trai tráng, không đi thì ai đi?"
Phong Cẩn nói: "Nếu đã vậy thì chờ lệnh muội thành hôn xong xuôi, khi nào đi được thì đi luôn đi."
Khương Bồng Cơ buồn cười: "Này, ít nhiều gì chúng ta cũng coi như bạn cũ, có ai vừa thấy mặt đã đuổi như đuổi tà vậy không?"