Chỉ trong nháy mắt, Khương Bồng Cơ đã nhanh nhẹn chém bay vài cái đầu người.
Hành động sát phạt quyết đoán và thủ đoạn độc ác của cô khiến sát thủ chân chính cũng phải hoảng hốt.
Đám người này vốn dĩ không phải đối thủ của Khương Bồng Cơ, hiện tại lại có ý muốn bỏ chạy nên đương nhiên càng khó lòng địch lại, mới do dự đôi chút đã đầu lìa khỏi cổ rồi.
Mười mấy thi thể đổ gục bên cạnh Khương Bồng Cơ đều bị giết chết chỉ bằng một đao. Có vài kẻ vì bị cắt cổ họng, một số khác thì bị chém bay đầu, máu tươi bắn tung tóe trên mặt đất, số còn lại thì còn dính chút da thịt, lủng lẳng không đứt.
Đối lập với tổn thất nghiêm trọng của kẻ địch thì Khương Bồng Cơ lại không hề hấn gì, máu tươi đặc sệt dính trên lưỡi dao tí tách rỏ xuống đất.
"Lên đi! Sợ cái gì! Lên hết cho ta!"
Một tên "thổ phỉ" to mồm gào lên, song không hề cổ vũ được tinh thần của đồng bọn mà càng khiến chúng sợ hãi.