"Người đến là ai?" Lính gác nhìn thấy chiếc xe ngựa chở quan tài từ xa, thấy bọn họ càng lúc càng lại gần thì bất giác giơ đao lên, hùng hổ bước lên phía trước ngăn cản, "Nơi này là nơi trọng yếu của Mạnh thị, đám tiện dân các ngươi mau chóng rời khỏi đây, đừng để bẩn mắt quý nhân."
Gã cầm đầu vội vàng lăn xuống xe ngựa, nước mắt ròng ròng. Gã ta mặc áo gai, trên đầu và eo thắt khăn tang trắng, râu ria xồm xoàn, hai mắt vằn đỏ, hốc mắt trũng sâu, da mặt bẩn thỉu, cả người dơ dáy nhếch nhác.
"Tiểu nhân… có việc gấp cần bẩm báo lão gia… Nhị lang quân… Nhị lang quân về rồi!"
Gã ta quỳ trên mặt đất vừa nói vừa khóc lóc thảm thiết, hai tay run rẩy móc ra tấm lệnh bài từ trong ngực, chữ trên lệnh bài có thể chứng minh thân phận của gã ta. Tên lính gác không biết chữ nhưng hắn ta nhận ra tấm lệnh bài này, thái độ lập tức thay đổi.
Cái gì?