"Tinh tượng? Chiêm tinh? Mấy ngôi sao trên trời có gì hay đâu mà xem.... thế... ngươi có nhìn ra cái gì không?"
Mấy thứ chiêm tinh bói toán kiểu này, trong mắt cô đều không có căn cứ.
Nói chuyện chiêm tinh với một người từng tung hoành chinh chiến khắp các hành tinh, ngôi sao trong vũ trụ về thần tiên yêu quái, đang chọc cười ai vậy?
Từ Kha không biết suy nghĩ của Khương Bồng Cơ, cậu thành thật nói, "Kha không thông thạo thuật chiêm tinh, chỉ thấy sao Tử Vi có biến."
Cậu không giống đám con cháu thế gia được ăn học đàng hoàng, số sách cậu đọc qua thậm chí có thể đếm hết trên đầu ngón tay, chứ đừng nói đến chuyện có danh sư chỉ giáo.
Có thể nói, trong một tháng ở Liễu phủ, số sách mà cậu được xem còn nhiều gấp mấy chục lần, mấy trăm lần trước đây,
Cơ sở nền tảng tích lũy vững chãi của thế gia, đám môn sinh nghèo hèn sao có thể so bì.