Chủ nhân của Liễu phủ không nhiều, ngoài Liễu Xa, Kế phu nhân, Điệp phu nhân và Nhị lang quân ra. Thì chỉ còn hai vị thiếp quanh năm buồn bực ở trong phòng và con trai con gái của họ, một năm xuất hiện trước mặt người khác mấy lần.
Tính tình mấy vị chủ nhân ôn hòa, không cố ý làm khó kẻ dưới. Vả lại dựa vào quy chế, điều lệ của Tiên phu nhân lưu lại, trên dưới phân công rõ ràng, cho nên kẻ dưới của Liễu phủ chỉ cần hoàn thành công việc thuộc bổn phận, thì một ngày còn dư không ít thời gian rảnh rỗi.
Đồng Tam Nương đang muốn đi tiệm thêu chọn mua một lô chỉ thêu mới, lúc đi qua cửa sau lại nhìn thấy mấy người khẽ thì thầm với nhau.
"Ông nói quận Mạnh làm sao cơ?"
Quản sự thu mua đồ mới nhậm chức của Liễu phủ và vài người mặc đồ thứ dân đang ở bên cổng sau thì thầm bàn luận, vừa lúc bị Đồng Tam Nương đi qua nghe thấy toàn bộ.
Vị quản sự kia vốn hơi tức giận song nhìn đối phương là tỳ nữ hầu hạ chủ nhân, đành phải treo lên nụ cười lấy lòng.